Đông tàn muốn hỏi bạn giờ đâu
Lạnh lẽo mưa sa nhuốm đỉnh sầu
Lá đổ xoay chiều rơi lối yến
Trăng nằm lạc hướng bỏ thềm câu
Vừa nghe hẹn cũ nồng hương lửa
Đã thấy thề xưa lạnh mái đầu
Có phải xa lòng nên cách mặt
Hay là mộng ấy chẳng còn sâu?
Cũng ngỏ xuân về mộng chốn đâu
mà chi nở tím vạt xoan sầu
Bài thơ buổi nhớ còn in dậu
Chữ nét hôm chờ lại dở câu
Mãi trải ân tình/ trong dạ giấu
Bờ mi đắm/ vậy ủ men đầu
Chiều thu lá rụng đau lòng nẫu
Gửi đỡ hanh vàng bóng thật sâu
Nay người vất vưởng đã về đâu
Cạn những lời yêu khuất nẻo sầu
Tưởng giấc say nồng len dãy dậu
Mơ lần đợi thắm gửi nguồn câu
Mà thương chợt bữa, trao tình giấu
Níu phận hờn, hay trải nữa đầu
Trả đếm thời gian dài dạ nẫu
Như chìm bến mộng mãi tầng sâu
Muốn hỏi say nồng vậy cũng đâu
Còn lay lắt trải rũ thu sầu
Tim đầy mến đọng/ chi hờn nẫu
Những đợi thưa/ ngày thắm gửi câu
Hẹn bữa thềm xuân/ lòng chẳng giấu
Tình chăng níu/ ngả dạo ban đầu
Mà như lá rụng hồn thương dẫu...
Để gió may ùa vẫn nghẹn sâu